xin loi! anh chỉ là thằng bán nước

bài viết đang cập nhật.....

Công việc hàng ngày là alo, giao hàng............

 

 - Xin lỗi…cô có làm sao không ?

 

Vừa nói chàng trai vừa đỡ cô dậy.

 

-  Không sao mà anh…lỗi cũng do em đi không chú ý ...làm đổ bể hết nước của anh rồi! 

 

Chàng trai nhẹ lau mồ hôi trên trán, thở phào. Ban đầu anh rất sợ là cô sẽ làm to chuyện, bởi lẽ một những tiểu thư sang trọng kiêu kì luôn đi liền với chữ kiêu kì đỏng đảnh. Nhưng những suy nghĩ của anh với hoàn cảnh diễn ra hoàn toàn trái ngược nhau.Chỉ cho cô gái 1 chỗ ngồi anh nhanh chóng quay lại dọn dẹp số bình nước còn lại trên lộ…với ánh mắt khó chịu của của những người đi đường  từ phía sau. Thu dọn đống số nước suối  còn lại, anh nhanh chóng dựng xe lên và nổ máy…

 

Chưa kịp đạp xe  thì cô gái đã lên tiếng:

 

- Xin lỗi anh vì em chuyện vừa rồi anh bán nước LAVIELavie và Vĩnh hảo ah?

 

Anh không nói gì lẳng lặng gật đầu và đưa cô gái Tấm car Cty TNHH SERVICE KST lại cái ánh mắt dõi theo nhìn anh của cô gái, có một cái gì đó từ anh làm cô bị cuốn hút…một cảm xúc khó tả.Liêu đó có phải là tiếng set ? Chỉ đến khi cô bị giật mình bởi cú điện thoại. Cô đứng dậy nói cảm ơn. và nói: số nước khoáng Lavie, vinh hao, bidrico  đền cho anh, để không anh bị chủ la mắn.


- Chàng Trai cười nhẹ nói: chị cứ cầm lấy đi gọi nước CTy tôi sử dụng la ok rôi. Cty TNHH service KST giao nuoc bình 20l Q1,5,6,7,8,Bình chánh

 

Chàng trai nổ máy cô gái đưa carvisit và noi …số điện thoại của em đây nhắn tin cho em nhé".

Chàng trai không tỏ vẻ gì vui mừng "Chắc có gì hiểu lầm ở đây", " hay cô ta la người con gái hư hỏng". Nghĩ vẫn vở thoáng qua, rồi anh tiếp tục công việc của mình…1 ngày rồi 2 ngày trôi qua ... cô gái đợi mãi vẫn không thấy có số điện thoại hay lời nhắn nào của chàng trai mặc dù danh sách số lạ gọi tới và nhắn tin không ít nhưng đều không phải là của người cô mong muốn…

 

" Hay là anh ta có người yêu rồi nhỉ…? Hay là kiêu(giao nước mà chanh)…người như mình chả nhẽ lại ko yêu nổi một người " giao nước tận nhà"như anh ấy"

 

Thế là cô nhớ đến tấm carvisit gọi 0909 63 74 85 nung nấu quyết tâm làm quen với chàng trai ..đã làm trái tim cô rung động. sau 1 hồi chuông đã có người nghe máy(chính là chàng trai)

- Cô nói: cho tôi 3 bình nước khoáng vĩnh hảo, khoảng bao lâu anh giao tới

- chang trai hoi: chị cho biết địa chỉ chúng tôi sẻ giao nước tận nơi

- Cô nói: số 28 - đường 13A khu Him lam

- Chàng nói: OK chúng tôi sẻ giao hàng khoảng 20 phút, Cám ơn chị.

- Co gái: chào anh

15 phút sau nhân viên đến bấm chuông cô gái mở cửa, Ủa sao không phải anh kia? nhân viên giao hàng trả lời có nhiêu nhân viên giao hàng

cô gái diễn tả hình dáng của chang trai một cách cụ thể như đã gặp nhiều lần trước đây và thế là cô biết tên anh ta ten ANH Phát.

 Cô liền  gọi thên 2 bình nước tinh khiết vĩnh hảo(nuoc vihawa), và bất buộc anh Phát giao hàng 10 phút sau anh Phát đến nhà cô, một ngôi biệt thự khang trang có hàng rao cây xung quanh tạo nên sự trang trọng của ngôi biệt thự  chính cô mở của và nở nụ cười thân thiện cô nói: anh có nhớ tôi không?

- A Tùng: là cô ah! hôn trước khách gọi nước nên tôi không thể đưa cô về,tôi xin lỗi về điều đó

 - cô ra hiệu cho anh tới thanh toán…và mỉm cười khẽ nói với anh

 

 - Tiền này là là tiền nước, còn mẩu giấy này là củacho anh.

 

Chàng trai vừa cầm lấy tiền và mẩu giấy thì cô gái vội vàng bước vào nhà để cố che đi. Sự ngượng ngùng của mình, và tiếp tục chờ đợi những tin nhắn hay những cuộc gọi của chàng trai. Vẫn những tin nhắn những cuộc gọi điện, cô đọc từng tin nhắn nghe từng cuộc gọi... nhưng ko có số đt nào liên quan tới anh. Cô tỏ ra vẻ bực tức, nản chí và suy nghĩ trong cô giờ thiên về anh có người yêu hơn là kiêu lạnh lùng... bởi nhìn cách nói chuyện dáng vẻ của a rất thân thiện, bề ngoài của anh không được sửa soạn.

 

"Lần cuối nhé, quyết định như vậy đi". Tự nhủ với lòng mình cô quyết định sẽ cố làm quen với anh lần thứ 2. Lần này cô sẽ thử nói chuyện trực tiếp xem sao ...

 

Kết thúc ngày làm việc 6h tối, anh chạy xe ăn tối sau một ngày làm việc vất vã. có người gọi tên anh Tùng,  Anh quay lại thì đó là cô gái mà lần trước đân xe vào anh và để lại những mẩu giấy cho anh. Anh luống cuống nói:

 

- Cô hết nước tinh khiết  rồi ah!

 

- Không! Hôm nay em không gọi nước bình 20l ...em chỉ định hỏi anh cái này thôi…

 

Chàng trai gãi đầu:

 

- Có chuyện gì vậy Chị ? 

 

- Em trẻ hơn anh mà..đừng gọi em là chị  ..trông em già lắm à…cứ gọi là em thôi

 

- Anh rảnh không ?  Mình kiếm quán nào nói chuyện nhé !

 

- Ừ, thế cũng được. Chàng trai gật đầu rùi nổ máy, cô gái chạy phía sau

 

Chiếc xe ga (SH 150 i) đắt tiền đi theo. Chàng trai dừng lại ở một quán nước mía ven đường, rồi hỏi cô gái: 

 

- Mình uống nước ở đây được không ?

 

chị gái tỏ vẻ lưỡng lự, rồi miễn cưỡng bước vào quán.Bởi lẽ người như chị thì những chỗ như này không hợp có lẽ đây cũng là lần đầu với 1 tiểu thư như chị…

 

- Lúc nãy chị bảo có điều gì muốn nói phải không?

 

- Đấy lại chị…anh cứ gọi em là em thôi! Em định hỏi là mấy mẩu giấy em để lại anh có đọc không ?

 

- À…à….có tôi…à quên anh có đọc được.

 

- Thế à... mà sao anh ko nhắn tin cho em, em chỉ muốn làm quen thôi mà... không có ý gì đâu! Nếu sợ người yêu anh giận thì thôi ko sao đâu.

 

- Không... không phải vậy…tại anh không quen được những người sang trọng xinh đẹp như em làm quen mà chứ anh ko có ý gì đâu

 

Chàng trai tỏ vẻ luống cuống, anh ấp úng mãi ko nói lên được lời

 

- Sao vậy anh….không thể làm bạn với em ah ?

 

- Không phải vậy tại a..n..h…

 

- Sao vậy anh cứ nói đừng ngại.

 

- Anh có việc bận lên anh về trước nhé !

 

Dứt lời chàng trai lên xe đi lao nhanh vào khoảng tối trên đường.Hôm sau, do khách hàng đặt nước quận 1, quận 5, quận 7, quận 8, bình chánh nhiều nên đi ăn trể, lại bắt cô gái đứng trước cửa hàng và lại là lời mời đi uống nước. Anh cảm thấy rất ngạc nhiên bởi địa điểm mà cô rủ anh tới lại là những quán nước ven đường. Những cuộc nói chuyện ban đầu rất bỡ ngỡ lạc lõng, bởi anh ko biết bắt đầu những câu chuyện như nào để kể cho một người như cô nghe. Người bắt đầu mọi chuyện luôn là cô anh chỉ là người ngồi đó và tiếp những câu chuyện của cô. 

 mình làm quen nhé

 

 Về đến nhà, cô lấy máy bấm gọi vào số của anh, nhưng không có ai nhấc máy. 2 cuộc rồi 9 cuộc liền không thấy có tín hiệu trả lời. Cô bắt đầu nhắn tin và đợi nhưng cũng khá lâu ko thấy có tín hiệu. Cô nghĩ ngợi những điều lan man vu vơ…cô ngủ thiếp đi lúc nào ko hay…chỉ đến khi bị đánh thức bằng tin nhắn từ chàng trai. Tin nhắn anh gửi đến cách tin nhắn cô gửi cũng khá lâu..với nội dung hết sức ngố.

 

"Xin loi em nhe…tai hết giờ làm việc anh không để chuông nên để em đợi hoi lau"

 

Cô chỉ biết cười thầm và bắt đầu những dòng tin phản hồi cho anh. Những ngày sau đó tiếp tục là những cuộc đi chơi..việc chọn địa điểm được giao cho các chàng trai. Cô yêu cầu anh đưa cô đi các quán ven đường mà anh hay lui tới, cứ mỗi lần đi chơi như thế...họ thêm hiểu nhau hơn..và có những tình cảm đặc biệt dành cho nhau. Mỗi cuộc đi chơi đấy, cô đều chuẩn bị một món quà cho anh. Anh cảm thấy rất ngại, anh tỏ vẻ không thích. Anh không muốn bị hiểu nhầm là kẻ lợi dụng người khác. Tuy nghèo nhưng anh có lòng tự trọng của mình... nhưng lần nào cũng vậy... sau mỗi lần đi chơi cô toàn ra trước và để lại món quà trên bàn..làm anh ko biết xử lý thế nào...

 

Mai là sinh nhật cô. Đương nhiên người mà trong danh sách mời được nghĩ tới đầu tiên là chàng trai.Cô tổ chức bữa tiệc tại một nhà hàng sang trọng quận 1 với rất đông bạn bè và người thân của cô. Sau lời mời của cô anh cảm thấy rất băn khoăn, anh ko dám, mà cũng có thể là không đủ tự tin để đi đến những nơi như vậy. Từ chối thì ko được... anh không còn cách nào khác. Anh ko biết chuẩn bị món quà nào hợp với cô và phù hợp với điều kiện của anh….món quà cuối cùng anh quyết định chọn là một chú gấu bông màu hồng xinh xắn được bọc gọn gàng trong một chiếc hộp giấy. 

  

" Mặc gì bây giờ? xe gì bây giờ"

 Chàng trai vắt óc suy nghĩ..bới tung đống quần áo cũ kĩ của mình, mong sao có một bộ nào hợp với anh và hơp với buổi tiệc... thật khó bởi bộ nào cũng đã cũ và ngả màu. Cuối cùng anh quyết đinh mặc chiếc áo sơ mi với chiếc quần âu và leo lên chiếc xe giao hàng của mình  tới bữa tiệc(xe anh mới bị ăn cấp khi giao hàng). Anh cứ tưởng mình đến sớm nhưng có lẽ là muộn hơn so với những người đến sớm.hon..

 

Anh do dự ko biết có lên vào không nữa…đang do dự thì điện thoại rung lên... cuộc gọi là của cô. Cô hỏi xem anh đến chưa sao vẫn chưa thấy vào. Cuối cùng anh cũng quyết định sẽ vào ngồi 1 lúc có khi vào tặng quà rùi sẽ về luôn…Nói rồi…anh đứng lại ngó nghiêng không gian xung quanh để tìm một chỗ để xe. Anh bắt gặp những lời nói tỏ vẻ xem thường của đám bảo vệ gửi xe:

 

- Ở đây không có chỗ để xe số đâu, kiếm mấy quán ven đường mà để đi.

 

Không nói câu nào anh lặng lẽ dắt xe đi, kiếm 1 quán nước nhỏ ven đường để gửi. Chàng cảm thấy rùng mình trước cái cánh cửa của nhà hàng, những nới xa xỉ như này anh chưa từng đặt chân tới. Bước vào không gian quả nhiên đẹp đến một cách lạ lùng, sang trọng. Anh bắt đầu bắt gặp những ánh mắt nhòm ngó…có những khách hàng mà anh từng giao nước, những tiếng bàn tán của đám bạn của cô gái…những cô gái , chàng trai trông lích thiệp đầu tóc chải chuốt cùng với những bộ cánh sang trọng. Những câu nói lời nó khiến anh cảm thấy rất bức xúc và tức tối, nhưng một người như anh sao có thể nói gì ở những nơi như này được..

 

"Thằng nhà quê kia mà cũng lọt được vào mắt con bạn mình được à ... nhìn thô thế cơ mà… chắc thằng này nó lại cho con bé bùa mê thuốc lú gì rồi…thằng này chắc toan đào mỏ đây, cho tao hỏi giá nước khoáng và giá nước tinh khiết của lavie, vinh hao, Bidrico", " Thằng bán nước kìa"

 

Trong đầu anh bắt đầu nghĩ đến phương án quay về rồi sẽ gửi qua cho cô sau…nhưng cô đã tới và xuất hiện trước mặt anh…bước đến gần anh. Thì những câu nói châm biếm xem thường mới giảm bớt…

 

- Sao bây giờ anh mới đến..anh vào đi bữa tiệc sắp bắt đầu rồi đấy. 

 

Đưa món quà tặng cô gái…anh cảm thấy rất ngại ngùng bởi anh nhìn quanh những món quà của cô rất đắt tiền... toàn những món đồ hiêu có khi phải bằng mấy tháng tiền nước của anh ko đủ để mua. Nhận món quà anh tặng cô gái vui lắm. Cô bắt đầu tuyên bố buổi tiệc cũng đồng nghĩa với những lời xỉa xói kinh thường rộ lên…

 

Một cô gái bạn của cô gái châm chọc:

 

- Có ai ngửi thấy mùi gì không ? 

 

Một thằng con trai đầu tóc dựng ngược nói xen vào: 

 

- Có thế mà cũng phải hỏi…mùi của người nghèo chứ còn mùi gì nữa.

- Thằng bán nước mà tưởng bán vàng

 

Lòng tự trọng như bị tổn thươg, anh cảm thấy khó chiu 

 

- Tôi nghèo tôi có cách sống của tôi...đừng tưởng giàu mà có thể nói này nói nọ... hãy xem lại mình trước khi bắt đầu nói người khác đi…tôi sống có kế hoạch rồi mọi người sẻ thấy tôi là ai". nói xong anh chạy ra cửa chính của nhà hàng, với bao ánh mắt nhìn theo....

 

Không gian khán phòng đang ồn ã. Bỗng im bặt bới câu nói của anh ... Không nói gì thêm anh đi vội ra cửa vè rất đường hoàng thoải mái…anh cảm thấy dễ chịu khi nói ra được những lời như thế…

 

Cô gái không kịp nói gì chạy theo anh…nhưng ra tới cửa thì đã ko thấy bóng anh đâu. Buổi tiệc trở lên trầm lắng..bởi 1 lẽ người chủ của buổi tiệc như người vô hồn ko còn hứng thú vui vẻ như lúc đầu. Những ngày sau đó cô không liên lạc được với anh, điện thoại luôn trong tình trạng tắt máy, anh chỉ gửi cho cô mẫu giấy

 

"Những gì không thuộc về anh, thì nó sẽ không dành cho anh". 

 

Cô khẽ mở nắp chiếc hộp giấy và cảm thấy buồn muốn khóc. 

 

Những món quà cô tặng anh trước đây, anh chưa từng bóc chúng ra. Những món quà nhìn vẫn mới nguyên như khi cô tặng, trong đó còn kèm theo chiếc điện thoại món quà cô tặng anh trong buổi đầu làm quen. Mở máy mắt cô dưng dưng rồi cô khóc trong điện thoại, chỉ có duy nhất những dòng tin nhắn của cô và anh gửi cho nhau…danh bạ cũng chỉ có đúng số của cô, những tin nhắn nháp anh chưa kịp xóa…

 

"Tai sao em lai lam quen voi mot nguoi nhu anh nhi…duoc noi chuyen voi em anh vui lam..quang thoi gian vua qua..doi voi anh la nhung ki niem ko bao h quen…co le anh da co tinh cam voi em roi..khong biet co phai la thick ko..chac k phai dau anh nghi la anh da yeu"

 

Đó là tin nhắn được soạn 1 ngày trước sinh nhật của cô.Nhưng có lẽ tin nhắn cuối cùng đó không bao giờ gửi được đi.....bởi 1 lẽ anh chỉ là thằng bán nước !






CÁC BÀI VIẾT LIÊN HOAN



Comments