giao nước suối uống

hiện tại nước suối đóng bình loại 19, 20l không còn xa lạ với người dân như cách đây 5 năm về trước, điều  đó cũng rất dể hiểu  vì nhiều lý do  khác nhau như: nguồn nước bị ô nhiễm, cuộc sống qua bận rộn, nhu cầu đời sống xh ngày càng được năng cao vào cong muôn ngàn lý do khác nưa. 

và giờ đây chỉ cần ngồi  ở quán từ quận 1  quận 8, quận 5, quận 7 và kể cả nhà bè  hình bóng của những anh thanh niên  chở 5-7 bình nước hối hả đi tới đi lui trên những chiếc xe (cà tàng) như vội làm 1 việc  gì đó gấp lắm. cách đây khoảng 4 ngày tôi uống cafe trên  đường Phạm hùng gần Khu Cao lỗin ngày tôi gặp nhân viên giao hàng, cũng không biết công ty nào cuộc nói chuyện chỉ đôi  ba phút nhưng đã để lại cho tôi  những suy nghĩ về người giao nước nói riêng  về người nhân viên ấy nói chung.

Tôi đang đi trên chiếc xe future neo của ba tôi để lại thời DH trong cái nắng  của mùa thu trời lúc nắng lúc mưa, nhưng không hiểu sao hôn nay bầu trời rất  ôi bức thế, cái nóng 39 độ làm một người như tôi phải rẻ vào quán cafe để tránh cái nóng và cái ẩm độ không khí cao của thiên nhiên. tôi bước vào  quán đã đông người, tôi  liền nhìn sang góc bàn với 2 cái nghế ngăn được sắp rất ngọn ngàn, 
tôi liền kêu 1 chay nước suối vĩnh hảo loại 500ml , với tôi bây giờ chỉ có nước  suối thì mới giải quyết cái nóng của thời tiết. sau hơn làm một hơi hơn 1/4 trai nước, tôi thấy thiếu thiếu một gì đó bên mình ah thì ra thuốc lá cái câu mà bọn trẻ tôi hay ca hát khi còn thời trẻ trâu
" thiếu thuốc bên mình, như vấn người tình", " thiếu rượu bên mình, như vấn người yêu" tôi lấy cái bặt lửa chăm điếu thuốc và phì ra làn khối trắng của những kẻ bất cần ở cái đất sài gòn này. làn khối bay ra rồi lan tỏa lên bầu trời giống như cùng hòa quyện vào cái  nóng của mùa thu. 

buổi gặp lại tình cơ

đang đăm chiêu nhìn vào bến bờ vô bờ bến cái tổi mà lớn không lớn, nhỏ không nhỏ 23t. tôi bắt chợt ở phía sau có người gọi tới trọng, tôi nhìn lại và đó là hưng người bạn lúc tôi còn lam nhân viên văn phòng cho một công ty người Hoa
thấy tôi Hưng cố cướitôi như muốn nói" trời sao mà nóng thế". thấy khuôn mặt hiền hậu, nhưng bây giờ có vẻ chững chạc hơn. 

Comments